Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Cộng đoàn Phú Hậu, Huế đi Đàng Thánh Giá với “Đường Thập tự Hôm nay”



Tôma Hoàng Kim Khánh
Chương trình phụng vụ Thứ sáu Tuần Thánh, ngày 03/4/2015, ở giáo xứ Phú Hậu thuộc giáo phận Huế bắt đầu lúc 19g00, với việc “Đi đàng Thánh giá”. 

Ông Micae Lê Bé, Phó Chủ tịch Hội đồng Giáo xứ, phụ trách Phụng vụ chia sẻ, “Năm nay, cộng đoàn tưởng niệm cuộc thương khó, tử nạn của Chúa Giêsu, cũng theo cách truyền thống: Đi Đàng Thánh giá, nhưng phần gẫm nguyện thay vì đọc như trong sách Nhật khóa của giáo phận có từ năm 1944, cộng đoàn sẽ “Nhìn - Nghe” và được hướng dẫn “Suy - Thực hành”. Bằng cách này, đánh động lòng mọi người hơn, giúp mọi người dễ dàng nhận ra vì tội lỗi của mình, vì yêu thương mình Chúa Giêsu đã phải đau khổ, chịu chết để cứu chuộc mình, mà giục lòng sám hối ăn năn”.

Nơi Cung thánh của Thánh đường, các thanh niên nam nữ thuộc Giới trẻ giáo xứ tái hiện lần lượt 14 chặng thương khó của Chúa Giêsu cách giản dị nhưng thật sống động trên nền nhạc và lời của “Đường Thập Tự Hôm nay”

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Hội đồng Giáo xứ vùng Lăng Cô, Giáo phận Huế học tập Quy chế Hội đồng Giáo xứ và về truyền giáo

Tôma Hoàng Kim Khánh 

Khoảng 70 học viên là các thành viên Hội đồng Giáo xứ và các Trưởng Ban, Ngành, Đoàn thể thuộc 4 giáo xứ Loan Lý, Sao Cát, Lăng Cô, Hói Dừa thuộc Giáo hạt Hải Vân, của Giáo phận Huế tham dự buổi học tập Quy chế Hội đồng Giáo xứ và hai đề tài: “Truyền giáo theo giáo huấn Chúa Giêsu và Đức Thánh Cha Phanxicô”, và “Giáo xứ với sứ mạng Loan báo Tin Mừng”.
Buổi học tập bắt đầu từ 8g30 đến 11g45, ngày 22/3/2015 (Chúa nhật V Mùa Chay), tại Nhà thờ giáo xứ Lăng Cô, cách thành phố Huế 70km về phía Nam.
Đồng hành với các học viên có cha Phêrô Nguyễn Hữu Giải, Quản hạt; cha Phaolô Ngô Thanh Sơn, Quản xứ Loan Lý; cha Phaolô Trần Khôi, Quản xứ Sao Cát; cha Benêđictô Phạm Tuấn, Quản xứ Hói Dừa; cha Phaolô Phạm Tá, Quản xứ Lăng Cô và hai cha giáo Antôn Nguyễn Văn Tuyến, Quản xứ Phú Hậu và cha Phaolô Nguyễn Luận, Quản xứ Hà Úc.

Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

Bài giảng thứ Bảy Tuần Thánh: Vượt qua

Lm. Giuse Đinh Tất Quý
http://tgpsaigon.net/baiviet-tintuc/20140415/25550
Trương Thị Dược (St)

 
I. Đêm nay là đêm Vượt qua.

Bài đọc thứ nhất Chúa tạo dựng lên trời đất: Vượt qua từ không sang có.
Bài thứ hai câu truyện của Abraham: Vượt qua từ con người ích kỷ, chỉ biết sống cho mình với ý riêng của mình để sống cho Thiên Chúa.
 
Bài thứ ba kể lại chuyện người Do thái vượt qua Biển đỏ: Trước khi vượt qua Biển đỏ họ sống một cuộc sống nô lệ. Khi vượt qua Biển đỏ họ bắt đầu bước vào cuộc sống sống tự do.
 
Bài Thánh thư Thánh Phaolô: Vượt qua tội lỗi bước vào đời sống ơn sủng.
 
Bài Phúc Âm: Chúa Giêsu vượt qua từ sự chết bước vào sự sống. Đây là cuộc vượt qua hoàn hảo nhất, trọn vẹn nhất.
 
Mọi cuộc vượt qua…như vượt qua từ không sang có, từ con người ích kỷ sang cuộc sống quảng đại hiến thân, từ nô lệ sang tự do, từ tội lỗi sang đời sống ân sủng, từ cái chết bước vào sự sống đều đòi hỏi một sự giã từ, giã từ một cái gì đó bất toàn để bước sang một sự hoàn hảo hơn. Việc giã từ như thế không phải lúc nào cũng suông sẻ, không phải lúc nào cũng dễ dàng nhưng rất nhiều khi nó đòi hỏi đến mức độ phải hy sinh, phải quên mình, có khi phải trả bằng cả một cuộc sống đầy máu. Chúng ta hãy nhìn cảnh Abraham đau xót như thế nào khi dẫn đứa con duy nhất của mình lên núi để tế lễ cho Thiên Chúa! Chúng ta hãy nhìn cảnh những người Do thái phải điêu đứng trả giá như thế nào trong suốt 40 năm trời ở sa mạc để rồi sau đó mới được vào đất hứa. Và chúng ta hãy nhìn xem Chúa Giêsu Chúa của chúng ta đã phải trả giá như thế nào để có được sự Phục Sinh vinh hiển hôm nay.

Bài giảng thứ Sáu Tuần Thánh: Cái chết của Chúa

Lời Chúa: Ga 18,1-19,42

"Người xem thấy việc này đã làm chứng,
và lời chứng của người ấy xác thực."
(Ga 19,35)


Hôm nay, chúng ta tưởng nhớ đến cái chết của Chúa Giêsu, Chúa của chúng ta.

Chúa đã chết... Chết như nhiều người đã chết.

Ngày 5/9/1997, cả thế giới bàng hoàng và xúc động khi nghe tin Mẹ Têrêsa chết, chết tại thành phố Calcutta, sau một cơn đau tim đột ngột, hưởng thọ 87 tuổi.

Ngay sau cái chết của mẹ, báo chí đã đưa lên trang nhất những hàng tít lớn: "Mẹ của những người nghèo khổ đã ra đi" - "Vị nữ thánh của những người cùng khổ không còn nữa" - "Vị nữ thánh giữa đời thường đã vĩnh viễn ra đi."

Không phải chỉ thế giới đau buồn và cảm động trước cái chết của mẹ, mà nhiều nhà lãnh đạo trên thế giới cũng bày tỏ lòng thương tiếc sâu sắc. Tổng thống Pháp Jacques Chirac đã gửi đến Calcutta bức điện chia buồn như sau: "Buổi tối hôm nay đã có ít tình yêu hơn, ít lòng trắc ẩn hơn và cũng ít ánh sáng hơn trên thế giới."

Tổng Thống Mỹ Bill Clinton đã nói: "Mẹ là người luôn gây ngạc nhiên, một trong những vĩ nhân của thời đại này."

Thủ tướng Tony Blair của nước Anh đã gửi đến Calcutta lời phân ưu: "Trong một tuần đầy bi kịch, thế giới lại càng buồn hơn vì một trong những người phục vụ nhiều lòng trắc ẩn nhất đã ra đi."

Nước Albani, quê hương thứ nhất của mẹ tuyên bố "Cả nước sẽ để tang mẹ ba ngày."

Tại Ấn Độ, nơi người Công giáo chỉ là thiểu số, thủ tướng Inder Kamar đã tuyên bố tổ chức lễ an táng mẹ tại sân vận động quốc gia New Delhi theo nghi thức quốc táng.

Vâng, đó là một cái chết, cái chết thật đẹp, đẹp còn hơn một giấc mơ. Ngày an táng mẹ, Đức Thánh Cha đã cử đặc sứ của Ngài tới. Rất nhiều nhà lãnh đạo đạo đời trên thế giới đã có mặt. Từ trước cho đến nay, chưa có nhà lãnh đạo nào trên thế giới này, được yêu thương đến như thế.

Mẹ Têresa đã chết.

Và gần 2000 năm trước Chúa Giêsu cũng đã chết.

BẢY DI NGÔN TRÊN THÁNH GIÁ (2)


Lm Giuse Nguyễn Hữu An
 (Viết theo cuốn: Trên đỉnh cao thập giá của ĐGM Fulton Sheen)
Trương Thị Dược (St)

4.  Lạy Thiên Chúa! Lạy Thiên Chúa của con! Sao Ngài bỏ rơi con (Mt 27, 46)
Ba Lời Di Ngôn đầu từ thánh giá phán ra được gởi đến các kẻ được Thiên Chúa yêu thương theo thứ tự: kẻ thù địch, kẻ tội lỗi, người lành thánh.  Hai lời thứ tư, thứ năm biểu lộ sự đau khổ của Thiên Chúa làm người trên thánh giá.  Lời thứ tư biểu lộ sự khốn khổ của con người bị Thiên Chúa phế bỏ.  Lời thứ năm nói lên nổi cay cực của Thiên Chúa bị con người chối bỏ.
Ngày Thứ Sáu Chịu Nạn là ngày đen tối nhất trần gian.  Bóng tối bao trùm trái đất in mờ Thập Giá Đức Kitô trên nền trời đen thẳm.  Mọi sự đều tối tăm mịt mùng!  Ngài từ bỏ Mẹ hiền và môn đệ yêu dấu.  Thiên Chúa xem ra cũng như từ bỏ Ngài luôn. ”Eli ! Eli ! Lamma sabacthani! Chúa ơi! Chúa ơi! Sao Chúa bỏ con?  Tiếng kêu than này, trong ngôn ngữ huyền nghĩa Do thái tiết diễn một mầu nhiệm kinh khủng về sự kiện: Thiên Chúa từ bỏ Thiên Chúa.  Chúa Con gọi Chúa Cha là Thiên Chúa.  Khác hẳn lời cầu ngày nào Ngài dạy:  “Lạy Cha chúng con ở trên trời.”  Chúa Cha cũng có vẻ như ngoảnh mặt đi, khi Ngài hứng chịu lấy tội lỗi trần gian.  Ngài cam chịu nổi đớn đau bi thống đó vì con người để chúng ta hiểu rằng:  Khi con người mất Thiên Chúa thì tình trạng khủng khiếp chừng nào.

5.  Ta Khát (Ga 19, 28)
Đây là lời ngắn nhất trong bảy Di Ngôn, chỉ vỏn vẹn một tiếng Ta khát.  Tận đáy tâm hồn Chúa chỉ bật ra một nỗi thao thức: Ta Khát.
Hiện tượng khát nước là sự kiện bình thường của một người tử tội đóng đinh thập giá, do việc người đó mất quá nhiều máu trong người.  Nhưng ở đây, chắc chắn Gioan không có ý nói tới điều đó mà nói đến nghĩa thiêng liêng.  Đức Giêsu khao khát thông truyền hiệu quả cuộc khổ nạn của Người là Ơn cứu độ cho tất cả mọi người và như thế thì lời Kinh thánh mới nên trọn.  Ý nghĩa của lời Ta Khát gắn liền với việc “để lời kinh thánh được nên trọn.”  Lời Kinh Thánh có thể hiểu là Lời các Tiên tri trong Cựu ước loan báo về sứ mạng Cứu thế của Đấng Messia; Lời Kinh Thánh còn có thể hiểu là chính công việc cứu thế của Đức Giêsu.  Vì thế, Đức Giêsu biết rằng sứ mạng cứu thế của Người đã được thi hành trọn vẹn và đầy đủ; kể từ nay bắt đầu giai đoạn mới của lịch sử cứu độ, con người sẽ lãnh nhận hiệu quả do cuộc khổ nạn người đem đến thì Ngài nói: Ta Khát.

Trong Phúc âm Gioan, từ ngữ “khát” thường chỉ nguyện vọng sâu xa của con người khát mong những hồng ân của Thiên Chúa vào thời Đấng Messia “Ai uống nước Ta ban thì đời đời sẽ không còn khát nữa, nước Ta ban sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên đem lại sự sống đời đời” (Ga 4,13); ” Ai đến với Ta sẽ không hề đói,và kẻ tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ” (Ga 6,35);  “Ai khát hãy đến với Ta, ai tin vào ta hãy đến mà uống! Như kinh thánh đã nói: Tự lòng Ngài sẽ tuôn chảy những dòng nước hằng sống.” (Ga 7, 37)
Như thế Di Ngôn “Ta Khát” chính là nguyện vọng sâu thẳm của Chúa muốn mọi người lãnh nhận ơn cứu độ mà cuộc khổ nạn Ngài đem đến cho thế gian. 

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

BẢY DI NGÔN TRÊN THÁNH GIÁ (1)

LM Giuse Nguyễn Hữu An 
(Viết theo cuốn:Trên đỉnh cao thập giá của ĐGM Fulton Sheen)
Trương Thị Dược (St)
Có hai sứ điệp nổi bật nhất của Chúa Cứu Thế được gởi đến cho loài người.  Sứ điệp đầu tiên là Tám Mối Phúc Thật được Chúa công bố trên một sườn núi.  Sứ điệp cuối cùng là Bảy Di Ngôn trên Thánh Giá.
Tuần Thánh, chiêm ngắm cuộc thương khó của Chúa, dừng lại nơi Bảy Di Ngôn của Đấng Cứu Thế để nhận thấy Calvê là ngọn núi đầy hấp dẫn, lôi cuốn chúng ta hưởng nếm tình yêu hiến dâng phục vụ.

1.  Khi đến nơi gọi là "Ðồi Sọ", họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái.  Bấy giờ Ðức Giêsu cầu nguyện rằng: "Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm".  Rồi họ bắt thăm mà chia nhau áo của Người.” (Lc 23,33-34)
2.  Rồi anh ta thưa với Ðức Giêsu: "Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!"  Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Ðàng". (Lc 23, 42-43).
3. Vào giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ khắp mặt đất mãi đến giờ thứ chín. (34) Vào giờ thứ chín, Ðức Giêsu kêu lớn tiếng: "Êlôi, Êlôi, lama sabácthani!" Nghĩa là: "Lạy Thiên Chúa, Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?" (Mc 15, 33-34).

VƯỢT QUA (THỨ 5 TUẦN THÁNH. A)

Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
 
Trương Thị Dược (St)
(Xh 12, 1-8.11-14; 1Cor 11, 23-26; Ga 13, 1-15).

Hằng năm các tín hữu đạo Do-thái tưởng niệm lễ Vượt Qua một cách rất long trọng. Thiên Chúa đã cứu cha ông họ ra khỏi cảnh làm nô lệ nơi đất Ai-cập. Trước khi ra đi, người Do-thái đã ăn bữa tiệc Vượt Qua với thịt chiên nướng và bánh không men. Theo lệnh truyền của ông Môisen: Phải ăn như thế này: Phải thắt lưng, chân đi dép, tay cầm gậy và ăn vội vã: Vì đó là ngày Vượt Qua của Chúa (Xh 12, 11). Chúng ta không thể tưởng tượng được biến cố lịch sử vĩ đại này. Đã có khoảng 600 ngàn người, không kể trẻ em đã rời Ai-cập để tiến vào miền Đất Hứa. Họ ra đi một cách vội vã và khẩn cấp cùng với đoàn súc vật.  Đã có hơn 430 năm lập nghiệp tại xứ người, cuộc sống và giang san của họ cũng đã ổn định. Chắc chắn họ cũng đã sở hữu đất đai, ruộng vườn, nhà cửa và chợ búa xóm làng. Vâng lệnh Chúa, họ đã phải từ bỏ mọi gắn bó với cuộc sống qua nhiều đời. Một hy sinh vô cùng lớn lao.

Đêm vọng Vượt Qua, Thiên Chúa đã can thiệp để cứu thoát họ. Nhưng họ phải hy sinh buông bỏ mọi sự để đi theo đường lối của Chúa, đây là một quyết định đổi đời cả thể. Giống như khi chúng ta phải bỏ lại tất cả mọi sự để ra đi vượt biên. Vượt qua mọi gian khó và hướng tới một tương lai mà chúng ta chưa thể lường trước. Chúng ta liều thân sống chết trong định mệnh. Dân tộc Do-thái thì được Thiên Chúa yêu thương và ưu đãi cách đặc biệt. Thiên Chúa đã ra tay chở che, bao bọc và cùng đồng hành với họ. Ông Môisen tiếp tục dẫn dắt họ lữ hành 40 năm trong hoang địa để chuẩn bị tiến vào miền Đất Hứa. Môisen đã nhắc nhở: Các ngươi hãy ghi nhớ ngày ấy, làm lễ tưởng niệm, và phải mừng ngày đó trọng thể kính Thiên Chúa. Các ngươi sẽ lập lễ này để mừng vĩnh viễn muôn đời (Xh 12, 14). Ngày nay các người Do-thái vẫn tiếp tục làm lễ tưởng niệm biến cố Vượt Qua này.